Vương Trí Thạnh, một cựu đầu gấu học đường, sau khi khép lại những tháng ngày đánh đấm thay cơm, trở nên lạc lõng khi bước vào đại học. Nhưng rồi Vũ Tiều – cô gái dịu dàng như mưa xuân, Chí Minh – phiên bản hiền lành nhẫn nại của Chaien, và Lemon – chất keo hàn gắn cả nhóm – đã đến, đem lại cho cậu một tình bạn ngoài sức tưởng tượng.
Tay trong tay, họ cùng băng qua dòng sông tuổi trẻ, có ánh pháo bông lập lòe, có hơi ấm êm đềm bên nồi lẩu, có cả những đêm tâm sự đến say khướt. Mê mải với cuộc vui, họ như quên bẵng, qua khúc sông phẳng lặng sẽ đến hồi ghềnh thác, cuộc đời không chỉ có niềm vui mà còn cả những buồn thương, giữa những người bạn thân tưởng chừng đã cởi lòng cởi dạ với nhau, vẫn có những nỗi niềm âm thầm không bao giờ bày tỏ.
Đoàn tụ vì tình bạn, chia cắt bởi tình yêu. Cuối cùng mới hiểu, điều quan trọng nhất của thanh xuân đơn giản chỉ là không hối hận.