Một cô vợ nghiện rượu. Một anh chồng đồng tính. Lấp Lánh là câu chuyện của gia đình ấy.
Shoko thẳng thắn, hay nhõng nhẽo và hờn dỗi như trẻ nhỏ. Shoko thích rượu và nghĩ mình nghiện rượu nhưng bác sĩ của cô lại nói không sao cả. Shoko thích tưới cây ngọc giá bằng trà (và tin chắc rằng nó thích hồng trà). Shoko ghi biểu đồ thời gian cho con cá vàng bơi trong bồn tắm. Shoko hát cho “người đàn ông tím” nghe.
Shoko như thế nên Shoko đánh mất tình yêu của mình, vì Hanegi không chịu nổi sự bất thường của cô. Và cũng vì thế Shoko kết hôn với Mutsuki và chấp nhận một ông chồng đồng tính.
Mutsuki là một người đàn ông dịu dàng. Anh luôn quan tâm đến những gì xung quanh mình và để ý mọi cảm nhận của Shoko (cho dù có những lúc anh chẳng tinh tế chút nào). Gia đình nhỏ của anh, với Shoko, luôn đầy ắp mặc cảm và lo lắng, bởi, Mutsuri có thể cho Shoko bất kỳ thứ gì – trừ tình yêu.
Lấp Lánh có những chi tiết thật nhỏ nhưng sẽ khiến người đọc rung động. Là lời dặn của Mutsuki “Đi cẩn thận. Lên xe buýt số sáu, nhớ đổi sang tuyến số một ở trước khu văn phòng đấy nhé”. Là cái bánh donut vị nho khô. Là căn nhà sạch bóng không một vết bụi. Là sự rút lui lặng lẽ mong Shoko có thể tìm được người yêu.
Sẽ thật lạ nếu một cô gái lại không yêu một anh chàng như Mutsuki, nhất là khi cô gái ấy là người vợ hợp pháp của anh. Yêu Mutsuki là một điều hiển nhiên với Shoko, như Kon – người yêu của Mutsuki đã nói, “Em đâu có thích con trai. Mà là em thích Mutsuki”. Yêu là yêu, thế thôi, chẳng cần quan tâm người ấy là ai hay giới tính gì.