Với một văn phong theo trường phái “tự nhiên”, ông dẫn dắt người đọc bước vào thế giới của những nhân vật cũng hết sức tự nhiên và mộc mạc…Câu chuyện kể về Ginia, một cô gái mồ côi khi chỉ vừa 16 tuổi, chuyển từ vùng quê lên thành phố Torino sinh sống cùng với anh là Severino. Ginia là một cô gái ngọt ngào nhưng không may mắn. Sự ngây thơ và trong sáng của cô không đáng bị bôi nhọ và sỉ nhục trong thành phố Torino xám xịt. Nhịp sống nơi phố thị hiện đại khác xa vùng quê mà cô từng sinh sống này đã quyến rũ cô, khiến cô tò mò, khao khát yêu và được yêu. Những thay đổi choáng ngợp nơi phố thị khiến các cô gái mới dậy thì dễ dàng đánh mất đi trinh tiết mà mãi về sau khi họ nhận ra những giá trị của mình thì đã không còn.
Tiểu thuyết “Mùa Hè Tươi Đẹp” không chỉ là một câu chuyện kể đơn giản mà còn là lời cảnh tỉnh với những cô gái trẻ ngây thơ và dễ dãi. Như chính tác giả đã định nghĩa rằng tác phẩm “Mùa Hè Tươi Đẹp” là chuyện kể về sự bảo vệ tiết trinh. Tuy có cốt truyện gắn liền với cuộc sống rất đời nhưng chứa đựng nội dung sâu sắc: Nó tuợng trưng cho sự xung đột giữa sự ngây thơ (Ginia) và sự hư hỏng, thoái hóa (Guido và Amelia). Đánh mất sự hồn nhiên của một cô gái chính là buớc chuyển biến từ trạng thái hạnh phúc, tự nhiên của tuổi dậy thì đến một trạng thái khác, sự trưởng thành. Amelia là một nhân vật tiêu cực nhưng rất cần thiết hoàn thành bước ngoặt này. Qua cô, Pavese đã tượng trưng cái chết như ông đã nhìn thấy: Tham vọng, độc ác, nhưng đồng thời cũng rất cám dỗ và mời mọc đến nỗi nó đuợc ủy thác để dìu dắt một cuộc đời hồn nhiên và chẳng có chút liên quan nào. Amelia tàn ác mà quyến rũ, cuối cùng đã lôi cô vào một thế giới chưa từng quen biết…