Trở về từ Ottawa sau thương vụ đàm phán không thành, máy bay của Emma Corrigan rơi vào vùng nhiễu loạn không khí. Động cơ rền rĩ, máy bay chao đảo, đồ uống bắn tung tóe, và tiếng hành khách lầm rầm cầu nguyện khiến cô thực sự hoảng loạn và tuyệt vọng. Trong những giây phút kinh hoàng nhất cuộc đời mình ấy, cô cảm thấy cần phải nói chuyện với ai đó để tự trấn an mình.
“Chúng ta sẽ không thể sống sót. Tôi biết chúng ta sẽ không thể. Thế là hết. Tôi mới hai mươi lăm tuổi, vì Chúa. Tôi chưa sẵn sàng. Tôi còn chưa đạt được bất cứ điều gì. Tôi chưa từng có con. Tôi chưa từng cứu được một mạng sống… Tôi còn chưa bao giờ leo núi, tôi chưa xăm mình. Tôi thậm chí còn không biết mình có điểm G hay không…”
Và cứ thế, những bí mật riêng tư nhất của cô ào ào tuôn ra như thác lũ với một người đàn ông xa lạ ngồi bên cạnh, để rồi một chuỗi những tình huống dở khóc dở cười bắt đầu mở ra sau đó…