Mỗi người sống trên thế gian này, thật ra trong lòng đều cất giữ những câu chuyện khác nhau, có thể là về những người ấm áp, cũng có thể là về những điều nuối tiếc. Chuyện đời thay đổi luôn khiến người ta thấy thương cảm, nhưng hồi ức là bằng chứng duy nhất về sự gặp gỡ giữa người với người, hễ đem hồi ức ra là sẽ thành câu chuyện.
Mở đầu của câu chuyện đa phần là một thoáng gặp gỡ bất ngờ, sau đó chớp mắt đã vạn năm, phần kết của câu chuyện luôn là càng đi càng xa, không còn thấy nổi bóng hình. Có lẽ những cuộc gặp gỡ đều rất đẹp đẽ, nhưng kết cục lại thường không như ý, nhưng cuộc đời là vậy, điều đẹp đẽ nằm ở chỗ, chúng ta không có cách nào đoán trước được gì.