“Em đã làm gì tôi, Haley?” Tiếng thì thầm văng vẳng bên tai cô. Nó trầm và chậm rãi chảy trên da cô, khiến cô nổi gai ốc. Cô không thể chạy trốn khỏi nó.
Không. Đó không phải giọng nói. Đó là một vật chất hữu hình. Một chất lỏng. Trơn tuột và đặc quánh.
Cô giật mình, ruột gan cồn cào.
Máu. Nó ở khắp nơi. Trên người cô. Xung quanh cô.
… Cô gắng sức chùi tay vào chân nhưng cô đang không mặc gì trên người cả, và máu cứ thế dính khắp đùi cô.
Cô nhìn xuống. Một con dao to thò ra từ lòng bàn tay cô. Nó không phải loại dao đi săn hay dao bắt cá. Đó là dao dùng trong nhà bếp. Nó dài và sắc, với cái lưỡi cong tròn.